Siêu năng lực của mình, đẫm máu và điên cuồng như thế làm tâm tình của Ôn Văn rơi xuống đáy cốc, từ mừng rỡ hóa thành đau khổ tột cùng.

Có điều may mắn là trạm thu nhận đã ngăn cản cơn cuồng loạn của anh, bằng không anh cũng không biết mình sẽ làm ra chuyện gì, khi đó có lẽ anh sẽ càng không thể tiếp thu được.

Rầu rĩ một hồi thì Ôn Văn chỉ thi thể kia, nói với Cai Ngục Số Một: "Mang xác hắn đi an táng đàng hoàng đi, mặt khác tôi rất xin lỗi vì đã dọa mọi người..."

Nói xong, Ôn Văn không ở lại nơi này nữa, thi thể kia làm trái tim anh nghẹn ngào, anh chỉ muốn nhanh chóng rời đi.

Có lẽ cai ngục bị anh nhốt vào trong trạm thu nhận đều là loại người có chết mười tám lần cũng không có gì luyến tiếc, cho dù Ôn Văn bắt bọn họ thẩy cho đám quái vật ăn sống cũng không cảm thấy quá đáng.

Thế nhưng vì tội ác mình gây ra bị mang đi xử chết và không thể khống chế hành hạ đến chết là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Một loại là hành động chính nghĩa, còn loại kia là hung ác triệt để!

Vì thế Ôn Văn quyết định sẽ bồi thường cho vị cai ngục kia, người đã không thể nào sống lại nhưng Ôn Văn có thể để cuộc sống của người nhà hắn được tốt hơn.

Cho bọn họ một khoản tiền, giúp bọn họ giải quyết một chút phiền phức, sau khi làm vậy thì ít nhất ở trong lòng Ôn Văn cũng an ổn một chút.

Sau khi rời khỏi khu nhà của nhóm cai ngục, Ôn Văn đi tới phòng giam mình đặt đồ dùng, chuẩn bị thay áo choảng ngục đốc Tai Nạn, chuyển thành hình thức ngục đốc Tai Nạn.

Thực lực cấp Tai Biến của ngục đốc Tai Nạn có thể dùng để nghiên cứu bản chất năng lực, nếu năng lực mới kia đã định sẵn là không thể nào khống chế thì Ôn Văn sẽ nghĩ cách vứt bỏ năng lực không dễ dàng mới có này.

Giữa nhỏ yếu và không thể khống chế thì Ôn Văn tình nguyện chọn nhỏ yếu.

Nhưng tình huống làm Ôn Văn ngoài ý muốn đã xuất hiện một lần nữa, áo choàng và vòng cổ ngục đốc Tai Nạn đã biến mất!

Đúng vậy, chúng đã biến mất rồi.

Áo choàng đặt ở phòng giam chỉ có Ôn Văn có thể tiến vào, mà vòng cổ thì vẫn luôn đeo trên cổ, thế mà hai thứ này đều biến mất không thấy đâu nữa.

Không còn áo choàng cũng thôi đi, nhưng không còn vòng cổ thì anh không thể biến thành trạng thái ngục đốc Tại Nạn được!

"Tình huống nghiêm trọng rồi đây, không ai có thể trộm hai thứ này đi, vì thế hẳn là trước đó vì trạm thu nhận khống chế năng lực của mình mà đã sinh ra biến đổi..."

Vẻ mặt Ôn Văn âm trầm tới cực điểm, anh nổi giận đùng đùng đi tới một phòng giam mới, đóng cửa lại.

Anh nhớ được cảm giác lúc mình phát rồ, đó là lúc mình không có lý trí.

Vì thế một khi mình mất khống chế thì không nên mở cửa phòng giam ra ngoài gieo họa cho người khác, cũng không tạo thành thảm kịch này thêm lần nào nữa.

Sau đó Ôn Văn nhắm mắt lại, cảm nhận được năng lượng trong cơ thể, một lần nữa kích hoạt năng lực.

Ôn Văn muốn xem thử xem mình có thể khống chế năng lực này hay không, hoặc là có thể loại bỏ nó.

Đây là lần đầu tiên Ôn Văn thử dùng năng lực của mình, cảm giác có chút kỳ quái.

Trước đây khi sử dụng thể chất quái vật thì giống như cầm lấy một khẩu súng để bắn, mà bây giờ thì giống như chính mình là khẩu súng kia vậy!

Cảm giác như điều khiển cánh tay này nếu so với khi sử dụng thể chất quái vật thì thoải mái hơn rất nhiều, giống như phần sức mạnh này là tay chân của anh vậy, hoàn toàn thuộc về anh.

Chỉ vừa nghĩ như thế thì Ôn Văn đã kích hoạt năng lực.

Nhưng làm Ôn Văn ngoài ý muốn là kích động muốn giết chóc mà anh nghĩ sẽ xuất hiện đã hoàn toàn biến mất không thấy đâu nữa, sau khi kích hoạt năng lực thì tâm tình của anh rất bình tĩnh.

Hơn nữa cảm giác năng lực này tựa hồ hoàn toàn khác với trước kia, là hai thứ không cùng tính chất.

Ôn Văn mở mắt ra, nhìn lại người mình rồi sửng sốt, cho dù là Ôn Văn cũng không hiểu được tình huống lúc này.

Năng lượng vặn vẹo đẫm máu kia không hề xuất hiện, hiện giờ thứ bao trùm trên người Ôn Văn là một bộ đồ màu đen, chính là áo choàng ngục đốc Tai Nạn!

"Chuyện gì thế này, hiện giờ kích hoạt phải là năng lực thuộc về mình mới đúng, sao lại biến thành trạng thái ngục đố Tai Nạn rối?"

"Không... không phải trạng thái ngục đốc Tai Nạn, năng lượng này nếu so với trạng thái ngục đốc Tai Nạn thì yếu hơn rất nhiều, đại khái chỉ là người siêu năng cảnh giới Thăm Dò mà thôi."

"Thế nhưng hiện giờ mình đã có thể sử dụng sức mạnh bản chất rồi, nó lại hoàn toàn nhất trí với ngục đốc Tai Nạn!"

Ôn Văn suy nghĩ một chút thì áo choàng đã biến mất, sau đó lại đột nhiên xuất hiện.

Cứ vậy thử đi thử lại vài lần, Ôn Văn phát hiện áo choàng và vòng cổ ngục đốc Tai Nạn biến mất đã trở thành một phần năng lực của anh!

Sau khi xảy ra dị biến trước đó, năng lực giết chóc đẫm máu của Ôn Văn đã yên lặng thay đổi thành năng lực ngục đốc Tai Nạn!

Tiếp đó Ôn Văn tiến hành kiểm tra với năng lực đột nhiên xuất hiện này.

Lúc anh bắt đầu dùng năng lực, cũng chính là ngục đốc Tai Nạn có cảnh giới Thăm Dò thì có thể sử dụng một loại năng lượng có màu đen tuyền đặc biệt.

Tính chất của loại năng lượng này rất đặc biệt, hóa thành lưỡi dao sắc bén thì sẽ có đặc tính 'cắt xén' 'sắc bén', hóa thành khiên thì sẽ có đặc tính 'cứng rắn' 'vững chắc', biến thành dây thừng thì thật sự có thể trói người.

Nếu như không tiến hành tạo hình thì năng lượng này chỉ đơn thuần là sức mạnh phá hoại, có thể phá hủy bất cứ thứ gì tiếp xúc!

Khi dùng năng lực, áo choàng màu đen có thể che dấu đi hơi thở của Ôn Văn, cũng có thể giúp Ôn Văn chống đỡ một số ít đòn tấn công, lực chống đỡ vượt xa đồng phục nhân viên thu nhận trước kia.

Tuy năng lượng này chỉ có nồng độ tương đương với người siêu năng cảnh giới Đồng Hóa nhưng cho dù Ôn Văn từ bỏ hết thảy khả năng tăng thêm, chỉ sử dụng năng lực này thì cũng có niềm tin đánh bại được phần lớn người siêu năng cảnh giới Nắm Giữ!

Chỉ xét về năng lực chống đỡ thì năng lực mới rất giống ngục đốc Tai Nạn này là năng lực mạnh nhất mà Ôn Văn từng thấy!

Hơn nữa ở trong trạm thu nhận, Ôn Văn chỉ cần mở ra năng lực mặc áo choàng này vào, dùng năng lực kích thích vòng cổ một chút thì có thể biến thành trạng thái ngục đốc Tai Nạn mạnh mẽ, cũng có được sức mạnh ngục đốc Tai Nạn.

Tất cả quyền hạn trước đó không hề bị ảnh hưởng.

Sau đó Ôn Văn rời khỏi trạm thu nhận, một mình đi tới một nơi không người.

Trước đây năng lực của ngục đốc Tai Nạn chỉ có thể sử dụng trong trạm thu nhận mà thôi, rời khỏi trạm thu nhận thì áo choàng cũng chỉ là áo choàng, lần này anh muốn thử xem năng lực của mình có thể phát huy ở ngoài trạm thu nhận hay không.

Sau khi chọn địa điểm kiểm tra xong, Ôn Văn vừa nghĩ một cái thì áo choàng đã khoác lên người anh, cảm giác giống hệt như khi sử dụng trong trạm thu nhận.

"Xem ra nó thật sự là năng lực thuộc về mình rồi, có điều mỗi lần sử dụng đều xuất hiện áo choàng đen, này có phải hơi nổi..."

Vừa mới có ý nghĩ này, áo choàng đen trên người Ôn Văn đã hoàn toàn biến mất nhưng anh vẫn có thể sử dụng sức mạnh kia, sức mạnh đã yếu hơn nhiều nhưng so với bình thường thì đã là rất mạnh rồi."

"Chậc chậc chậc, quả nhiên không hổ là năng lực của mình, lúc sử dụng thể chất quái vật thì còn cần phải cố ý điều chỉnh mới có thể làm được."

"Nếu dễ dùng như vậy thì không thể cứ gọi nó là năng lực mới mãi được, phải đặt một cái tên cho nó."

"Ừm... gọi là 'Hắc Thể' đi!"

0.13409 sec| 2408.859 kb